Bản Sắc Quân Môn: Man Thiếu Khó Cưng Chiều.

Chương 41: Cô nhất định phải trở về! (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Lần đầu tiên trong lòng anh có suy nghĩ không nhìn thấu Tần Man.

Trong bóng đêm, Hứa Cảnh Từ cảm thấy sâu trong lòng mơ hồ có cảm giác bất an.

Nhưng cảm giác bất an này không kéo dài bao lâu, bởi vì Khổng Nghĩa cho bọn họ huấn luyện càng ngày càng nặng.

Thực tế khoảng thời gian trước bọn họ đã phát hiện hạng mục huấn luyện rất nặng nề, nhưng khi đó mức độ tổng thể của lớp bọn họ vẫn chưa ổn nên Khổng Nghĩa huấn luyện như vậy cũng không sai.

Nhưng hiện nay mức độ tổng thể của bọn họ đã phát huy ổn định, nhưng Khổng Nghĩa vẫn không cho bọn họ nghỉ xả hơi, vẫn liều mạng huấn luyện như cũ.

Rốt cuộc đều là một đám tân binh mà thôi.

Không huấn luyện có hệ thống mà là huấn luyện theo phương thức gần như đốt cháy giai đoạn thế này, sau một tuần, ngoại trừ Hứa Cảnh Từ và mấy người khác đều xuất thân từ viện quân đội lớn, đám tân binh kia đều gục ngã.

Mà người khiến bọn họ cảm thấy kỳ lạ nhất chính là Tần Man.

Tần Man không giống đám người này.

Cô không lùi mà tiến tới, được đám người này làm nền, cô đột phá với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Phải biết cường độ huấn luyện hiện giờ của Khổng Nghĩa hoàn toàn không phải đang huấn luyện tân binh, nhưng dù vậy Tần Man vẫn có thể tiến bộ, cô còn khiến người ta kinh ngạc hơn những người vẫn duy trì phong độ như Hứa Cảnh Từ, như thể trên người cô có tiềm lực vô hạn có thể phát huy thỏa thích.

Buổi chiều sau khi kết thúc huấn luyện, tất cả mọi người mệt mỏi ngồi phịch trên mặt đất thô thở phì phò.

Khổng Nghĩa đứng trước mặt bọn họ, nhìn đám người chung quanh mới chạy có vài vòng đã muốn chết muốn sống nằm trên mặt đất, không khỏi có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

“Nhìn bộ dạng của các cậu kìa! Mới chạy có năm cây số thôi, còn chưa vác vật nặng chạy mà ai nấy đã ỉu xìu ra đó rồi, quả là mất mặt!”

“Huấn luyện viên, chúng tôi đã chạy mười cây số rồi...” Ngô Hành không nhịn được thì thào một câu.

Kết quả Khổng Nghĩa càng giận hơn: “Còn có mặt mũi nói à, tổng cộng là mười cây số, mới mười cây số mà đã thế này rồi, quả là mất mặt! Nếu như mới tới...”

Không biết là nói đến cái gì, sắc mặt anh ta đột nhiên kỳ lạ, sau đó im lặng trừng đám người này một cái rồi rời đi.

Xem ra coi như tạm thời buông tha bọn họ.

Lúc này mọi người thở phào, đồng thời nhàn rỗi trò chuyện.

Người đáng chú ý nhất trong đó dĩ nhiên là Tần Man.

“Tần Man, trạng thái hôm nay của cậu không tệ, xem ra sau này ăn xong cơm tối, chúng tôi cũng phải luyện tập nhiều hơn mới được.”

“Tôi thấy có vẻ Tần Man đang định hướng theo con đường binh lĩnh mũi nhọn đó.”

“Tần Man cậu vô tâm quá rồi đó, nhanh như vậy đã bỏ lại đám người đáng thương bọn tôi rồi.”

Tần Man ngồi ở đó, không đáp lời bọn họ mà chỉ nghe bọn họ nói, rơi vào trầm tư.

Mấy ngày nay tuy người khác kêu khổ không chịu nổi với huấn luyện của Khổng Nghĩa, nhưng đối với cô mà nói thì lại vô cùng tốt.

Cũng không biết có phải liên quan đến di truyền hay không, cơ thể này tuy sống cuộc đời hai mươi năm của đại tiểu thư, nhưng một khi bắt đầu rèn luyện thì tiềm lực về thể năng hoàn toàn vượt ngoài dự kiến của cô.

Trong thời gian một tháng ngắn ngủi, thể năng tăng vọt như có chất, hơn nữa mỗi lần kết thúc huấn luyện cô đều có thể cảm giác được những thay đổi rất nhỏ trên cơ thể.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️