Tất cả đều nghiêng trái nghiêng phải cắn răng kiên trì.
Đến khi hoàng hôn dần buông.
An Viễn Đạo đứng trong sân huấn luyện thấy bọn họ lằng nhằng mới được một vòng rưỡi, lại quát bọn họ: “Các cậu đang làm gì đấy! Các cậu không muốn ăn cơm, đúng không?! Được, vậy chúng ta cứ từ từ mài dũa! Chờ bao giờ nhảy xong, chúng ta sẽ giải tán lúc đấy!”
Nghe anh ta nói vậy, tất cả mọi người đều lo lắng.
Nhưng dù vội thế nào đi nữa, thể lực đã hao hết, sao bọn họ có thể chạy nhanh được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây