Bản Sắc Quân Môn: Man Thiếu Khó Cưng Chiều.

Chương 38: Ra tay đánh người (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trong phòng ăn, tất cả mọi người được Khổng Nghĩa dẫn đi ăn cơm vừa ăn vừa ngoảnh ra ngoài cửa sổ nhìn vè phía sân huấn luyện.

“Các cậu nói xem tiểu tử kia làm được không?”

“Trời mới biết, dù sao tiểu tử này cũng không bình thường, trước kia thì như đàn bà, bây giờ thì không đàn bà mà đàn ông quá mức, nếu không thì sao lại bị huấn luyện viên chỉnh.”

“Nói đến đàn ông thì vừa rồi lúc Tần Man chủ động đứng ra ngăn cản, tư thế quả là đẹp trai.”

“Đẹp trai cái gì mà đẹp trai, đợi lát nữa mà không làm được thì sẽ thành suy đấy.” Một người trên bàn hừ một tiếng rồi lại đút một miếng cơm vào miệng.

Tạ Hậu ngồi đối diện nghe thấy câu này thì không khỏi nhíu mày: “Bây giờ cậu có thể ăn được cơm đều là nhờ Tần Man dốc sức đảm nhận kết quả đấy, tiểu tử cậu im miệng ăn cơm đi.”

Nếu như không phải Tần Man đánh cược với huấn luyện viên thì chỉ sợ đến bây giờ bọn họ vẫn còn đứng ở đó chờ.

Người kia lại hừ hừ hai tiếng rồi không nói thêm gì nữa.

Mà đúng lúc này, một người bên cạnh đột nhiên hô nhỏ một tiếng: “Các cậu xem Tần Man đang làm gì kìa?!”

Mọi người chung quanh nghe xong thì lập tức ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Lúc xẩm tối, đèn trong sân huấn luyện vẫn chưa sáng hoàn toàn, Trần Quần gập chân quỳ ở đó, hai cánh tay ôm lấy chân, hình như trên mặt lộ vẻ đau đớn.

Còn Tần Man thì đứng trước mặt anh ta, nhìn anh ta từ trên xuống, không hề có ý định đi lên đỡ anh ta dậy.

“Tiểu tử này làm cái gì thế! Sao lại đạp người ta vậy?!” Trong phòng ăn, bởi vì bắt gặp khoảnh khắc Tần Man ra tay, một nam binh lập tức nổi giận, đập đũa xuống bàn.

“Đúng vậy, sao cậu ta có thể làm như vậy!” Mấy nam binh bên cạnh cũng không khỏi nhíu mày.

Cách đó không xa, Khổng Nghĩa đang ngồi ăn cơm nghe thấy tiếng xì xào gần cửa sổ thì nhất thời không vui, đặc biệt khi nhìn thấy những người đang xì xào kia còn là người lớp mình thì càng không vui, gần như trút lên đám người này những gì nhận được từ chỗ Tần Man.

“Ồn cái gì! Còn có quy củ hay không!”

Nhưng lúc này, đám người kia đã không quan tâm nữa, vội mở miệng nói: “Huấn luyện viên, tiểu tử Tần Man kia đang đạp Trần Quần! Anh có muốn đi xem một chút hay không!”

Giọng nói của anh ta vô cùng vang vọng trong phòng ăn yên tĩnh chỉ có tiếng bát đũa va chạm, tất cả mọi người nghe xong thì đồng loạt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Khổng Nghĩa nghe xong thì lập tức nhảy dựng khỏi ghế: “Cái gì?!”

Anh ta lập tức nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện Trần Quần quả thực đang quỳ trên mặt đất xoa chân của mình, anh ta đập mạnh đũa xuống bàn: “Tôi biết ngay tiểu tử này ba ngày không nháo thì không chịu nổi mà!”

Sau đó liền sầm mặt xông ra khỏi nhà ăn, bước nhanh về phía sân huấn luyện.

Tân binh trong lớp cảm giác to chuyện rồi, cũng lập tức theo sau!

Mà lúc này, Tần Man đang đứng ở nơi đó, lạnh giọng nói một câu với Trần Quần đang quỳ một chân trên đất: “Đứng lên...”

Ngay lúc cô nhíu lông mày định đưa tay kéo anh ta dậy thì nghe thấy một tiếng gầm giận dữ từ cách đó không xa: “Dừng tay, cậu dừng tay cho tôi!”

Tần Man thu tay lại, quay đầu nhìn về phía xa.

Đã nhìn thấy Khổng Nghĩa dẫn một đám người chạy tới với khí thế hung hăng, sau đó hung dữ răn dạy cô một hồi.

“Tần Man, cậu đang làm gì! Là ai cho cậu quyền đánh chiến hữu!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️