“Anh Man, anh có ý tưởng gì hay?” Từ Đại Hồ thấy cô không nói lời nào, thì không nhịn được đi đến trước mặt lấy lòng cười hỏi.
Ngô Hành ở bên cạnh nhìn thấy thì hừ cười một tiếng: “Ta nói, thằng nhóc cậu đều đến ngày cuối cùng còn sợ Tần Man như vậy, tiền đồ.”
“Tôi sợ cái gì, tôi sợ chỗ nào! Tôi là thân thiện, thân thiện!” Từ Đại Hồ lập tức quay trở về.
Ngô Hành khịt mũi một cái cười: “Vậy thì tình chiến hữu này của cậu rất sâu nặng đó, nếu không phải Tần Man là nam, tôi thấy cậu giống như yêu thầm cậu ấu.”
“Yêu thầm cái gì chứ, hai người đàn ông, yêu thầm cái rắm!” Từ Đại Hồ tức giận đến mức phải giơ nắm đấm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây