Bản Sắc Quân Môn: Man Thiếu Khó Cưng Chiều.

Chương 32: Huấn luyện còn chơi bài poker? (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Ngô Hành vốn đang nằm ở trên giường thật vất vả mới sắp ngủ thiếp đi, bị ầm ĩ như thế không nhịn được hùng hùng hổ hổ lên: “Lưu Văn Viễn đồ khốn này, ông đây thật vất vả mới ngủ được đấy! Con mẹ nó cậu gọi hồn à!”

“Tin tức lớn, tin tức siêu lớn siêu bùng nổ! Khổng Nghĩa có thể sắp đi.”

Câu nói này vừa thốt ra, trong phòng có hai người đồng loạt bật dậy từ trên giường, chỉ có Tần Man còn vẫn từ từ nhắm hai mắt như cũ.

Dù sao đối với cô mà nói, ở lại nơi này cùng lắm sẽ không quá một tháng, Khổng Nghĩa có rời đi hay không đều không có bất kỳ ảnh hưởng gì.

Nhưng hai người khác lại không cho rằng như vậy, bọn họ ghé vào bên giường, con mắt sáng loáng mà nhìn chằm chằm vào Lưu Văn Viễn.

“Thật hay giả vậy? Cậu xác định không?”

“Đúng vậy a đúng vậy a, huấn luyện viên thật sự sắp rời khỏi sao? Đang yên đang lành, tại sao phải đi?”

“Cái này. . .” sau khi tâm tình kích động bớt đi, nét mặt Lưu Văn Viễn liền trở nên chần chờ: “Nói thật... Không chắc nữa, tôi cũng chỉ loáng thoáng nghe được hai câu từ lớp bên cạnh.”

“Không xác định vậy cậu nói cái rắm a! Lãng phí giờ nghỉ trưa của tôi.” Ngô Hành hứ một tiếng ngã đầu ngủ thiếp đi một lần nữa.

Mà ngay cả Trần Quần cũng giữ yên lặng nằm xuống lần nữa.

Lưu Văn Viễn nhìn thấy người trong ký túc xá đều không để ý mình, lập tức bị mất mặt, liền an phận xuống.

Mà chuyện này ngoại trừ Lưu Văn Viễn nói một lần ra, trong quân ngũ cũng truyền tin này mấy ngày nay, có điều mãi không ai kiểm chứng, cộng thêm Khổng Nghĩa vẫn giày vò bọn họ đủ kiểu như cũ, mấy ngày thoáng qua một cái, tin tức mang tính bùng nổ này liền triệt để bị người ta ném ra sau gáy.

Bởi vì bọn họ cảm thấy theo thời gian trôi qua, hạng mục huấn luyện trở nên càng ngày càng nhiều, có chút không đáp ứng xuể.

Đám Ngô Hành thường thường vừa về tới ký túc xá liền tựa như là cái xác không hồn, bò lên giường không còn tiếng vang.

Cứ như vậy kéo dài khoảng chừng một tuần sau, không biết Khổng Nghĩa có phải phát huy lương thiện hay không, vào buổi chiều nào đó sau khi tập hợp vậy mà đối nói với đám người bọn họ: “Trong khoảng thời gian này quá nhiều hạng mục, không bằng hôm nay chúng ta luyện đơn giản, buông lỏng một chút.”

Đơn giản?

Khổng Nghĩa vừa nói vậy, không khí trong đội ngũ rõ ràng không còn nghiêm túc như vừa rồi.

“Hạng mục huấn luyện này là môn bắt buộc với mỗi một tân binh, không mệt, chỉ là có chút buồn tẻ.”

Đám người này nghe xong, buồn tẻ sợ cái gì, cuộc sống quân đội đã đủ khô khan, chỉ cần không mệt, buồn tẻ thì buồn tẻ chứ sao.

Lập tức trong lòng tất cả mọi người đều buông lỏng, duy chỉ có Tần Man sống lại kiếp sống quân nhân lần nữa không buông lỏng như vậy.

Bởi vì cô không chỉ rõ ràng mỗi hạng mục huấn luyện tân binh, vô cùng rõ ràng đến quân đội đến chính là chịu khổ, căn bản sẽ không có cái gọi là dễ dàng và không mệt.

“Tư thế hành quân, ba tiếng.”

Biết ngay là sẽ như vậy.

Nghe thấy lời của Khổng Nghĩa, Tần Man hoàn toàn không có bất kỳ tâm tình chập chờn nào.

Bởi vì bất kể trước khi sống lại hay là sau khi sống lại, tất cả huấn luyện viên đều như này.

Có điều vào buổi chiều mặt trời lên cao, thời tiết cũng hoàn toàn chính xác thích hợp với tư thế hành quân.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)