Chờ nói xong, mới mở miệng hỏi: “Vậy anh bây giờ nói cho tôi những thứ này, là muốn tôi đi theo anh cùng nhau chuyển hàng?”
Đường Nghĩa lắc đầu một cái: “Tôi ngược lại là muốn... Có thể ông chủ Hồ không yên tâm về anh... lô hàng này được chuyển đi, ông ta trừ tôi ra, ai cũng không tin...”
Anh ta vỗ ngực, vui vẻ cười nói.
Cố Kiêu Nam nhếch khóe miệng, ca ngợi: “Vậy chính anh làm rất tốt.”
“Tôi biết, nhưng chính là.... Lỡ như bị bắt thì làm thế nào, lần này tôi muốn... lật kèo, nhưng ông chủ ra lệnh tử...” Đường Nghĩa vừa nghĩ tới những gì lúc chiều Hồ Đạt nói với mình, sự dắc ý vừa rồi liền biến mất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây