Cô lười chẳng muốn nói chuyện với người đàn ông này nữa: “Ầm”, cô đóng cửa xe lại, lập tức ra lệnh cho tài xế lái xe.
Chiếc xe của bọn họ lái dẫn đầu, lái ra khỏi kho hàng trước tiên.
Cố Kiêu Nam nhìn mấy chiếc xe khác lần lượt đi theo qua gương chiếu hậu, tò mò hỏi: “Cậu định vận chuyển hàng như thế này à?”
“Nếu không thì sao.” Tần Man ngồi ở giữa xe, ánh nắng sớm bên ngoài kính chắn gió rất chói chang, chiếu vào làm nổi bật lên sức sống bền bỉ trên khuôn mặt thanh tú của cô.
Cố Kiêu Nam nhướn mày nói: “Nhiều cảnh sát canh phòng thế này, cô nghĩ bọn họ đều bị mù hết rồi à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây