Lúc này, Đường Nghĩa đi từ trên tầng xuống, thấy bóng người của hai người bọn họ, anh ta gọi: “Anh Kiêu, ông chủ bảo anh đừng làm khó em trai anh nữa, cứ để cậu ta ở lại đây đi, càng nhiều người càng tốt.”
Nghe thì có vẻ những lời này như đang giải vây cho Tần Man, nhưng rốt cuộc là nó có ý gì, chỉ mình Cố Kiêu Nam là rõ ràng nhất.
Vẻ mặt của anh dần trở nên phức tạp, cuối cùng anh mới nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ nói: “Tần Man, cậu đừng có hối hận đấy.”
Sau đó, không chờ Tần Man đáp lại, anh quay sang đáp lại Đường Nghĩa ở phía xa xa kia: “Vậy nhờ anh cám ơn ông chủ Hồ giúp tôi.”
Cuối cùng, anh thâm thúy nhìn Tần Man, rồi không thèm đoái hoài đến cô nữa, rời đi thẳng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây