Có lẽ là Hạ Thường Lương nghĩ anh đã ngầm thừa nhận, ông ấy lại lên tiếng nói: “A Huân mất tích, sư phụ cũng rất sốt ruột, nhưng a Nam à, con không thể vi phạm quy định của quân đội được, không thể âm thầm tiếp xúc với đám người này, thân phận của con không cho phép con làm như vậy.”
Ông ấy vừa dứt lời, đã nghe thấy Cố Kiêu Nam thấp giọng cười nói: “Sư phụ giỏi quá, đến những chuyện này cũng điều tra được.”
Anh nói ra những lời này, cơ bản đã là thầm thừa nhận.
Hạ Thường Lương nổi giận đúng đùng mắng anh: “Thằng nhóc thối! Con còn dám cười à, gan chó của con muốn bay lên trời rồi đấy! Dám âm thầm làm những thủ đoạn nhỏ này! Mau lấy hàng trở về cho sư phụ! Nếu không, sẽ không thể nào giải thích được chuyện này với cấp trên!”
Nhưng mấy câu trách mắng tùy tiện này, người nghe có tâm đều có thể nghe ra ý nghĩ khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây