Cố Kiêu Nam cười tủm tỉm kéo kéo trang phục trên người mình: “Nếu không làm thế này, sẽ không trà trộn được vào trong đám người kia.”
Tô Vân cũng cười theo: “Mới đầu tôi còn lo lắng, sợ kế hoạch của anh sẽ thất bại, không ngờ lại thật sự thành công, có thể nói là rất hoàn mỹ. Người của ông chủ Hồ đã phục kích ở đó rất nhiều lần, cứ tưởng lần này sẽ thành công, kết quả lại bị anh nhanh chân giành trước, sợ rằng hiện tại ông ta đang hối hận vì lúc trước không nhận anh vào.”
Cố Kiêu Nam tỏ vẻ thờ ơ nhún nhún vai: “Tôi không biết sau này ông ta có hối hận hay không, cũng không can thiệp được. Chỉ là...” Anh ngập ngừng rồi nói: “Tôi không hiểu, tại sao cô lại trở mặt với ông ta vì lô hàng này.”
“Tôi là một người làm ăn, tự nhiên sẽ xem lợi ích là quan trọng nhất.”
Nghe Tô Vân đáp lại bằng giọng điệu cực kỳ tự nhiên, Cố Kiêu Nam đầy thâm ý nhắc nhở: “Lúc đó ông chủ Hồ rất tin tưởng cô.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây