Lúc đi tới cửa xe, Cố Kiêu Nam mỉm cười vỗ vào trên bả vai của cô: “Được lắm, mắt không chớp lấy một lần, cũng ra dáng rồi đấy, nghỉ ngơi đi.”
Tần Man hơi nhếch môi, không nói năng gì đi theo những người khác trở lại thùng xe phía sau.
Xe lại tiếp tục lên đường.
Cô ngồi ở trong thùng xe ăn mấy miếng lương khô, nhìn ánh sáng phía chân trời dần bị bóng đêm nuốt chửng.
Đêm… tĩnh lặng như tờ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây