Anh nói với vẻ mặt nghĩa chính ngôn từ và phụ trách, khiến độ thiện cảm trong lòng nữ bác sĩ đó tăng lên vùn vụt.
Nhưng lời này nếu như bị Tần Man nghe được, chỉ sợ ngoại trừ lạnh lùng nhìn một cái ra, sẽ còn kèm theo một câu: không biết xấu hổ.
Lại nói chuyện vài câu đơn giản, Cố Kiêu Nam thấy thời gian đã đến rồi, liền dùng cái cớ mình dừng lại quá lâu, Tần Man có thể sẽ đi tiểu đêm, quay trở về phòng bệnh.
Chỉ là vừa mở cửa, đã nhìn thấy Tần Man lúc này đang ngồi trên giường bệnh, nét mặt đầy lạnh lùng hỏi: “Cậu đi đâu vậy.”
Cố Kiêu Nam run lên, hiển nhiên Tần Man tỉnh lại ngoài dự liệu của anh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây