Cố Kiêu Nam vô vị cũng tìm một cái ghế sô pha ngồi xuống, hai tay dửng dưng bày ở thành ghế: “Ra uống chén rượu, muốn giải tỏa một chút.”
“Giải tỏa? Tôi nghe nói ông chủ có cả đám người bị bắt được ở toàn bộ hiện trường, chỉ có cậu lúc đó ra nước ngoài xuất hàng, trốn được một kiếp.”
Lời này chợt nghe vào không có gì, nhưng người ở đây đều không phải bình thường, làm sao có thể không nghe hiểu.
Cố Kiêu Nam bật cười một tiếng: “Tôi sao được coi là trốn được một kiếp chứ, đám người kia sớm đã nhìn chằm chằm vào chúng tôi, tôi coi như trở về từ cõi chết thôi.”
Anh vén quần áo của mình lên một chút, bên eo bị dán vải màu trắng thình lình xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây