“Vậy Tần Man, anh có muốn ra ngoài phơi nắng hay không? Hôm nay thời tiết rất đẹp.”
“Mẹ nó, buổi trưa gần 40 độ, cậu lại bảo Tần Man ra ngoài phơi nắng? Con mẹ nó cậu có rắp tâm gì?” Ngô Hành ngồi ở chỗ đó sau khi mắng chửi một câu theo thông lệ thì lại không kiên nhẫn bắt đầu đuổi người: “Được rồi, cậu mau cút ra ngoài cho tôi, chúng tôi muốn nghỉ trưa, đi nhanh lên, kể ra cậu phiền nhất đấy.”
Thế nhưng vừa mới đứng dậy, còn chưa ra tay thì ngoài cửa đã truyền đến một giọng nói: “Tôi mới đến, cậu cũng muốn bắt tôi đi sao?”
Người trong phòng đồng loạt nhìn ra ngoài cửa.
Mọi người nhìn thấy Cố Kiêu Nam đang dựa vào khung cửa, cười nhìn bọn họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây