Trốn trong bụi cỏ, Cố Kiêu Nam mang theo Lưu Tử lặng lẽ không một tiếng động muốn tránh bọn họ.
Nhưng trời không toại lòng người, tên Lưu Tử run chân cũng không biết vấp phải cái gì dưới chân: “Bịch” một cái, ngã vào cỏ dại.
Dưới hoàn cảnh này, tiếng xột xoạt vô cùng rõ ràng.
Cố Kiêu Nam nhìn về phía anh ta, sắc mặt lạnh lùng khiến Lưu Tử vừa định bò dậy lại lảo đảo một cái, suýt nữa ngã xuống.
“Bọn chúng ở nơi đó!” đám người kia sau khi nghe thấy âm thanh, lập tức bước nhanh tới gần chỗ phát ra âm thanh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây