“Vân Tiêu bái kiến ngoại tổ phụ, bái kiến cữu cữu.”
“Ha ha ha, tốt! Ngoại tôn ngoan của trẫm, lại đây để ngoại tổ phụ ôm nào!”
Nói rồi, Đông Tiêu Hoàng cúi người bế hai đứa nhỏ lên, đi đến bên trường kỷ ngồi xuống, còn không ngừng hít hít.
Hai đứa nhỏ tò mò hỏi: “Ngoại tổ phụ, người đang ngửi gì vậy ạ?”
Nhắc đến chuyện này, Đông Tiêu Hoàng bất mãn trừng mắt nhìn Tiêu Khanh Trần một cái, sau đó có chút uất ức nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây