Độc Cô Tuyệt ngẩng mắt nhìn, sau đó nhìn về phía Vương gia, thanh âm trầm thấp mang theo sát khí: “Vương gia, thuộc hạ có nên lẻn vào trước hay không?”
Mặc Bắc Uyên giơ tay: “Không cần, đó là bá tánh của Nam Mặc, không nên vì sự ngu xuẩn của bọn họ mà phải trả giá.”
Hắn sớm nhận được tin tức, trong quân phòng thủ kinh thành hiện tại có gần mười vạn đại quân, nhưng trong đó có năm vạn là bá tánh. Thành vương đây là đoán chắc hắn không dám ra tay, cho nên mới muốn dùng cách này bức lui hắn. Bất quá, hắn thật sự không thể nào ra tay với bá tánh.
Tướng sĩ trấn thủ trên tường thành đều núp sau tường thành, căn bản không dám nhìn Mặc Bắc Uyên. Trong lòng binh sĩ Nam Mặc, Trấn Bắc vương chính là chiến thần, căn bản không phải là người bọn họ có thể chiến thắng. Cho nên, bọn họ liền tuân theo thánh chỉ của Thành vương, trốn!
Có lẽ chỉ có trốn, mới có thể tránh được chính diện đối kháng với Trấn Bắc đại quân. Đợi đến khi lương thảo của bọn họ không chống đỡ nổi, tự nhiên sẽ rút lui.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây