Tiêu Khanh Ngọc nhìn thấy sắc mặt của Vân Mạn Mạn, nụ cười trên khóe miệng có chút phóng đại, mang theo chút bất đắc dĩ hỏi: “Nếu như để bọn nhỏ biết rằng chúng bị mẹ mình bỏ quên, lại làm ầm lên một trận cho xem.”
“Bọn nhỏ đi giáo trường quan sát với phụ hoàng và Thanh Trần rồi.”
Vân Mạn Mạn hơi nhíu mày: “Chuyện này mà ta cũng quên mất.”
Vừa nói, Vân Mạn Mạn có chút bất đắc dĩ đỡ trán: “Mọi người đều nói mang thai xong ngây ngốc ba năm, đây là ứng nghiệm lên ta rồi.”
“Ha ha ha, Mạn Mạn ngươi đang để cho Vân Vũ búi tóc kiểu Đông Tiêu cho ngươi đấy à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây