Đông Tiêu Hoàng cười bước tới, vội vàng kéo hai người lại, trong giọng đầy sự phấn khích vui vẻ: “Được, được, được, cuối cùng cháu ngoan của ta về nhà rồi.”
Nói xong tầm mắt hai người nhìn vào trong ngực Vân Yên, có lẽ sau khi vào thành Kiều Kiều đã mở mắt ra nhìn xung quanh rồi, nên hiện tại có chút mệt mỏi lại ngủ thiếp đi.
Nhìn đứa trẻ mềm mại được quấn trong chiếc tã bọc màu đỏ, cả hai đều cảm thấy lòng mình như tan chảy.
“Đây, đây là ngoại tôn nữ của ta sao?”
Vân Yên bước tới kính cẩn nói: “Hồi bẩm Hoàng thượng Hoàng hậu nương nương, đây là tiểu tiểu thư.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây