Lập tức, một tia khác thường trong lòng biến mất, khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên vẻ tự tin thẳng thắn, mắt nhìn qua lồng sắt, bình tĩnh nói: “Con thấy ca ca nói rất đúng.”
“Nhưng con cũng có một số suy nghĩ của mình.”
“Ừ, con nói xem.” Mặc Bắc Uyên dịu dàng nói.
Vân Mạn Mạn chưa kịp nói gì thì Mặc Bắc Uyên đang ôm nàng đã nói trước, hắn hiểu ý của Mạn Mạn.
Đồng thời cũng gõ hồi chuông cảnh báo với hắn, phải đối xử bình đẳng với hài tử không thể bởi vì Vân Duệ thích học mà chuyện gì hay vấn đề cần tư duy cũng đều hỏi cậu bé.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây