Vân Mạn Mạn mím môi, việc lương thực như thế này, ngoài việc nàng xử lý nhanh nhất và sạch sẽ nhất, ai làm cũng chỉ là lãng phí.
Rốt cuộc chỉ có nàng mới có thể lấy đi lương thảo, còn những người khác chỉ có thể đốt thôi, điều này không phải là lãng phí hoàn toàn sao?
“Các ngươi đi xuống trước đi, ta có chuyện muốn nói với vương gia.”
Sau khi Vân Mạn Mạn yêu cầu các tướng lĩnh rút lui, lúc này nhìn về phía Mặc Bắc Uyên, đặt tay hắn lên bụng của nàng, nhẹ giọng nói:
“Bắc Uyên, đây là lần cuối cùng.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây