Kết quả là, vẻ mặt bối rối của Đông Tiêu Hoàng chuyển sang vẻ cam chịu, khe khẽ thở dài:
“Được rồi, Tuệ Nhiên không có ta ở bên cạnh chăm sóc cũng không thể làm được.”
“Thanh Trần, Đông Tiêu tạm thời giao phó cho con, hãy cố gắng hết sức, phụ hoàng sẽ yêu quý con.”
“Hả? Phụ hoàng, phụ hoàng đang đùa con à?”
Nụ cười trên mặt Tiêu Khanh Trần cứng đờ. Chẳng lẽ phụ hoàng hắn ta đang chơi chiêu trò ảo?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây