Hoàng hậu cho Đông Tiêu Hoàng một bàn tay, Đông Tiêu Hoàng có chút ủy khuất ngậm miệng.
“Đừng nói nữa, ta có chuyện muốn nói với con trai ta.”
Tiêu Khanh Trần nghe được những lời này, trong lòng vang lên tiếng chuông báo động, đôi mắt hơi mở to, có chút đề phòng đứng dậy.
“Mẫu hậu, con nhớ rồi…”
Hoàng hậu nhanh chóng nắm lấy tay hắn ta, giữ thật chặt để hắn ta không thể bỏ chạy. Bà ấy cười tủm tỉm nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây