“Sau này các ngươi sẽ không còn bị áp bức nữa, Trấn Bắc Vương phủ chúng ta sẽ bảo vệ mọi người, mọi người sẽ có cơm ăn, áo ấm, có tự do.”
Mọi người đều từ từ đứng dậy, nhìn nữ tử ở trên bục cao, trong đôi mắt tràn đầy nước mắt.
Ấm no, tự do, đây là những thứ mà bọn họ chưa bao giờ dám hy vọng xa vời, chỉ dám thầm nghĩ có thể sống sót là tốt rồi.
Suy cho cùng, trước đây không ai biết được chính mình sẽ có sau này, có tương lai hay không, bởi vì chỉ cần khiến Thác Bạt Liệt tức giận thì sẽ bị xử tử.
Vậy nên, cho dù không đủ ăn thì bọn họ cũng không dám đi ra ngoài. Thậm chí còn có người, lúc đi ra ngoài hái rau dại còn phải mang theo nồi đi lên núi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây