Thác Bạt Liệt không thèm nhìn hai thi thể trong phòng mà từ từ phi thân rơi xuống đất, cả người mang theo sát khí nùng liệt.
Đôi mắt hẹp dài tràn đầy sự tàn nhẫn, giết chóc đó nhìn quét qua cả trong viện, nhìn thấy thi thể ám vệ của mình nằm đầy trên đất, nhưng trong ánh mắt không thèm chớp lấy một cái.
Cuối cùng ông ta nhìn về phía Vân Mạn Mạn, trong đôi mắt hung ác hiện lên vẻ kinh diễm. Nữ tử xinh đẹp như vậy sao có thể là sát thủ tới được?
Ánh mắt ông ta nhìn Vân Mạn Mạn giống như đang đánh giá một thứ hàng hóa gì đó vậy, nhìn một lượt từ trên xuống dưới, trong ánh mắt mạng theo sự khinh thường: “Tối nay ngươi tới đây với ta thì ta sẽ không giết ngươi.”
Mấy người thị vệ và ám vệ đang đánh nhau trong sân nghe thế thì đều không dừng tay lại, nhưng mấy người Thiết Ưng nghe thế thì lại càng thêm tức giận, phẫn nộ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây