Mặc Bắc Uyên còn muốn nói gì đó nhưng dưới ánh mắt nguy hiểm của Mạn Mạn, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn lùi lại.
Ba người nửa người lộ ra, nửa người ẩn vào sườn đồi.
Vân Mạn Mạn xác định lại địa điểm, lắng tai cảm nhận xung quanh, xác định không có hơi thở của người hay động vật khác.
Lúc này nàng mới nhìn ba người: “Lát nữa dù nghe thấy gì, cũng phải mở to mắt nhìn cho kỹ.”
“Nhưng không được chạy lại đây, đặc biệt là chàng, Mặc Bắc Uyên, đứng yên đó không được lại đây.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây