Chu thị ban đầu còn tưởng, là Mạn Mạn có điều gì muốn nói, lúc bà vừa muốn cười mở miệng, thì cảm nhận thấy có người phía sau.
Ánh mắt quay qua nhìn, lướt qua Tiêu Khanh Ngọc rồi dừng lại ở mặt Tiêu Khanh Trần, ngay sau đó liền nắm chặt tay Vân Mạn Mạn, nắm chặt rất rõ ràng..
Vân Mạn Mạn nhận thấy sự khác thường của Chu thị, dịu dàng nói: “Nương.”
Chu thị mím môi nhìn Vân Mạn Mạn, rồi chuyển ánh mắt sang Vân lão phụ thân, trong phút chốc mắt đã đỏ hoe.
Vân lão phụ thân hơi nhíu mày, khẽ thở dài: “Ngồi xuống cả đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây