Tiêu Khanh Trần kinh ngạc muốn thốt lên, vội vàng bịt miệng mình lại, ghé sát vào Vân Trạch Nhân thì thầm:
“Đây, đây là cái người, cái người đệ nhất phú hào thiên hạ, Hoa Bất Hoàn của Hoa gia? Là cái người Hoa Bất Hoàn chấp chưởng Hoa gia kia sao?”
Vân Trạch Nhân nghiêm túc gật đầu: “Chính là huynh ấy.”
“Xì!!!!!!”
Tiêu Khanh Trần mím môi: “Là ta mắt kém, vừa nãy lời ta nói chắc hắn ta không nghe thấy đâu nhỉ?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây