Trong lòng Vân Mạn Mạn cười một tiếng, tuy rằng đứa trẻ này nhìn qua ôn nhu tao nhã, bề ngoài giống như một tiểu quân tử, nhưng thực ra trong lòng thằng bé cũng có không ít thủ đoạn, hơn nhiều so với Vân Tiêu.
Nhìn thấy Mặc Vân Duệ đi nhanh như bị gió cuốn đi, Vân Mạn Mạn liền nhìn về phương xa: “A Mạc, khởi hành. Hãy nghỉ ngơi ở điểm dừng tiếp theo.”
Nơi này có mùi xác chết cháy, thực sự không phải là nơi hợp lý để nghỉ ngơi.
Mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc tiến về phía trước. Vân Mạn Mạn chú ý tới hai cặp mắt chăm chú nhìn mình ở phía sau, quay lại liền nhìn thấy Tiêu Khanh Trần và Tiêu Khanh Ngọc.
Vân Mạn Mạn liếc nhìn Nam Cung Thần, nghĩ rằng họ đã biết về vị ca ca này của nàng, nhưng cô cảm thấy bây giờ không phải là lúc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây