Tiêu Khanh Trần hơi nhíu mày nhìn về phía Tiêu Khanh Ngọc, thần sắc ngưng trọng, hắn ta không biết muội muội muốn làm cái gì.
Nhưng hắn ta không thể để muội muội mình bị thương.
Tiêu Khanh Ngọc nhẹ nhàng lắc đầu cầm tay Tiêu Khanh Trần vào xe ngựa.
Mặc kệ muội muội muốn làm cái gì nàng ấy đều ủng hộ, nàng ấy tin tưởng muội muội có năng lực tự bảo vệ mình.
Lui một bước, mặc kệ muội muội làm cái gì họ vẫn thủy chung sau lưng ủng hộ nàng, còn có toàn bộ Đông Tiêu quốc làm chỗ dựa như vậy nàng sẽ vĩnh viễn có đường lui.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây