Nếu hoàng đế có như vậy nhi tử tất nhiên ông ta sẽ dốc hết tất cả bồi dưỡng thành tài, trách không được lão già Thanh Văn kia nguyện ý vứt bỏ hết thảy.
“Ai…”
Cao thái phó nhẹ nhàng thở ra một hơi, ổn định cảm xúc của mình, tầm mắt khi nhìn thấy Mặc Bắc Uyên đột nhiên dừng lại!
Không biết nghĩ đến cái gì.
Lập tức ánh mắt mang theo hi vọng mờ mịt nhìn về phía Vân Duệ thần sắc nghiêm nghị, chắp tay hành lễ tiêu chuẩn với Vân Duệ: “Thế tử, lão thần tâm phục khẩu phục, không nghĩ tới…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây