Vân Mạn Mạn nhìn bóng dáng rời đi, trong mắt chợt dao động, hi vọng ngày mai bộ xương già của ngươi còn có thể chịu đựng được.
Nhìn thần sắc ở đáy mắt lão phu nhân, nghĩ đến những chuyện ác bọn họ đã biết kia, hoặc là nói bản thân bà ta chính là loại người này, mới có thể dạy dỗ ra hậu đại đáng xấu hổ như vậy.
Loại người này căn bản không đáng để đồng tình.
Mặc Bắc Uyên nhìn về phía dân chúng vây xem, đôi mắt hơi âm lãnh, khí tức uy áp trên người tỏa ra, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Bổn vương sẽ không bỏ qua cho bất kì con chó nào ức hiếp dân chúng, nhưng Vương phủ nào đó đều có phương pháp làm việc, không cho phép bọn ngươi vọng nghị, các ngươi không được nghe tin vịt rồi đồn linh tinh.”
Trong lòng mọi người rùng mình, toàn bộ đều quỳ xuống, giọng nói chứa vài tia sợ hãi: “Trấn Bắc vương thiên tuế, Trấn Bắc Vương phi thiên tuế.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây