Không rõ tại sao mình lại chết, cuối cùng không cam lòng đứt hơi.
Vân Mạn Mạn xoay người thản nhiên nói: “A Mạc, ném ra.”
“Vâng, chủ tử.”
Vân Mạc tiến lên, gỡ chủy thủ xuống cẩn thận lau sạch sẽ, lúc này mới kéo người đi ra ngoài.
Mặc Bắc Uyên cầm lấy chậu nước trên bàn, ấm giọng nói: “Mạn Mạn, rửa tay, bẩn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây