Sau nửa ngày thái tử Tây Thịnh cười khẽ một tiếng: “Trấn Bắc Vương phi, ngược lại là một tài nữ.”
Mặc Bắc Uyên nhìn thấy ánh mắt của Thịnh Chước Hàn, giơ tay áo lên che khuất Vân Mạn Mạn, đã khiến Mạn Mạn sợ hãi, người này vẫn không nên nhìn.
Trên mặt Thẩm Giai Nghi hiện vẻ không tin: “Ngươi, vương phi, làm sao ngươi biết ta muốn ra đề gì?”
Vân Mạn Mạn nhíu mày: “Làm sao ta có thể biết rõ, ta chỉ là phản ứng nhanh thôi.”
Mọi người: Đây là thiên phú gì vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây