Vân Mạn Mạn ở giữa không trung, nắm chặt trường kiếm trong tay, nhìn xuống phía dưới Tiêu Khanh Ngọc rơi xuống đất, trong con ngươi màu tím nhạt thoáng qua hoài nghi.
Chẳng lẽ, đây là kế dụ địch gì đó?
Tiêu Khanh Trần nghe được tiếng nói của Tiêu Khanh Ngọc, trong giây lát xoay người nhìn, khi thấy rõ gương mặt đó, cặp mắt kia trong ánh sáng tia chớp.
Con ngươi cả người bỗng nhiên co rút nhanh, trên mặt đầy ngạc nhiên mừng rỡ cùng khiếp sợ, không để ý đến Hàn Ngọc ở bên cạnh đang tấn công tới, giọng nói mang theo sự ngạc nhiên mừng rỡ: “Nguyệt nhi, muội muội.”
Vừa nói người đã phóng tới phương hướng của Vân Mạn Mạn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây