Nàng nghĩ đến đây, ánh mắt Vân Mạn Mạn lóe lên hàn ý, sau đó nàng vén rèm xe lên, Vân Mạc nhận thấy động tĩnh, lập tức quay đầu lại.
“A Mạc, đêm nay, đi xử lý đi.”
Thần sắc Vân Mạc mang theo nghiêm túc: “Đã hiểu.”
Mặc Bắc Uyên lặng lẽ vén rèm lên, Thanh Nhị nhìn sang, Mặc Bắc Uyên phất tay, ra hiệu hắn ta không cần đi.
Nếu Mạn Mạn muốn tự mình giải quyết, vậy hắn sẽ rút người của mình về, hắn cho rằng Mạn Mạn thật sự sẽ thả người đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây