Chưa kịp nói xong, Vân Mạn Mạn đã tiến gần, đôi môi mềm mại chạm vào môi hắn, cắt đứt lời Mặc Bắc Uyên chưa kịp thốt ra.
Ngay sau đó, đôi môi anh đào và chiếc lưỡi nhỏ xinh khẽ cuốn lấy, thân mình Vân Mạn Mạn lùi lại chỗ cũ, giọng nói vẫn dịu dàng, thậm chí có chút nhẹ nhàng nũng nịu,
“Vậy đừng buồn nữa được không?”
Ánh mắt Mặc Bắc Uyên nóng rực, đáy mắt không kìm nén được dục vọng, đôi mắt xanh thẫm càng thêm sâu thẳm.
Vân Mạn Mạn nhìn thẳng vào mắt hắn, giọng nói dịu dàng quyến rũ: “Mặc Bắc Uyên, chàng muốn ta không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây