Mặc Bắc Uyên chậm rãi mở mắt ra, nhìn Mạn Mạn như vậy, dục hỏa trong đáy lòng càng sâu, đôi mắt đến cái cổ mảnh khảnh của nàng, đôi vai nàng gầy gò, còn có đôi tai, đều có dấu vết của chính mình.
Trong nháy mắt, Mặc Bắc Uyên cảm giác mình sắp nổ tung, giọng nói vội vàng mang theo nghi vấn, đáy mắt tràn đầy tình dục nồng đậm, giọng nói khàn khàn đến lại thường: “Mạn Mạn, được không?”
Người Vân Mạn Mạn mơ hồ, sống lưng tê dại, cổ cũng xuất hiện tầng mồ hôi mỏng, lỗ tai trắng nõn trở nên ửng đỏ, cặp mắt chứa đầy sao giờ phút này trở thành đôi mắt ngập nước màu tím đậm, cực kỳ mị hoặc quyến rũ người.
Trong lúc giật mình nghe giọng nói quen thuộc, không tự giác nhẹ nhàng, ừ một tiếng.
Một tiếng này, mềm mại mê ly như bom, thân thể Mặc Bắc Uyên nổ tung, ngay sau đó hô hấp của Mặc Bắc Uyên cứng lại, người tê dại, giống như bị tia chớp xẹt ngang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây