Nhìn bóng lưng của Vân Mạn Mạn, trong mắt hắn ta mang theo sự áy náy một cách dối trá, còn có tình yêu biến thái.
“Thực xin lỗi, Mạn Mạn, là ta quá yêu nàng, ta nhất định phải ở bên cạnh nàng.”
Nói xong, Hàn Băng Nhận trong tay hắn ta bay ra, hướng về phía trái tim của Vân Mạn Mạn.
“Mạn Mạn, cẩn thận.”
Giọng nói sợ hãi của Mặc Bắc Uyên từ xa truyền đến.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây