Thiết Ưng nhìn thấy là Vương gia, vội vàng quỳ xuống chào hỏi: “Thiết Ưng tham kiến Vương gia.”
Mặc Bắc Uyên dừng lại và liếc nhìn những người trong lều.
Ánh mắt hắn dừng lại trên chiếc ghế chính, nơi Vân Tiêu đang ngồi.
Nhưng Mặc Bắc Uyên cau mày, có chút không xác định nói: “Vân... Tiêu?”
Mặc Bắc Uyên có chút bối rối. Cậu bé ngồi phía trên tay cầm một cuốn sách và nhìn chăm chú, trông như là Vân Duệ, khác Vân Tiêu ngày xưa một trời một vực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây