Vân Mạn Mạn đè nén sự đau khổ trong lòng, nói một cách dịu dàng: “Vân Tiêu, mẫu thân đi cứu ca ca. Con ở bên cạnh cha, có làm được không?”
Trong mắt Vân Tiêu hiện lên vẻ hoảng sợ, sau đó cậu bé nghĩ tới điều gì đó, đôi mắt nhỏ dần trở nên kiên định, mím môi gật đầu.
“Mẫu thân, con nhất định sẽ ngoan ngoãn. Mẫu thân nhớ đưa ca ca trở về.”
Vừa nói, cậu bé vừa cúi đầu, nước mắt rơi như ngọc trai: “Con, con nhớ ca ca. con nhớ huynh ấy quá, hu hu hu…”
Hốc mắt Vân Mạn Mạn ươn ướt, nàng ôm Vân Tiêu vào lòng, nhẹ nhàng an ủi: “Được, mẫu thân hứa với con, sẽ nhanh chóng đưa ca ca tới gặp con.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây