Nha đầu của Vân gia thôn Hồng Tinh đều có thể gả cho phú thương, nghe nói còn là chính thê, dựa vào cái gì nữ nhi của bà ta lại không thể?
Ngày nay chắc hẳn có rất nhiều nam nhân ưu tú, chẳng thèm một kẻ quê mùa.
Thím Lưu vẫn đứng nguyên tại chỗ nheo mắt lại: “Nhi tử, chúng ta cũng đi thôi.”
Bà ấy biết suy nghĩ trong lòng Thím Trương.
Nhưng bà ấy không muốn lớn tiếng chửi bới. Nhi tử của bà ấy ngoan ngoãn, thông minh, chắc chắn sẽ có triển vọng nên không thể nghe những lời nói tục tĩu như vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây