Lúc này, Mạc Ưu mím môi cúi đầu, khẽ cười: “Ta biết, ngươi sẽ không chết.”
Vân Mạn Mạn cảm thấy tâm trạng Mạc Ưu không ổn, nàng tiến lên đỡ lấy cánh tay hắn ta: “Mạc Ưu, ngươi...”
Trong mắt Mạc Ưu tràn đầy sự vui mừng, nhìn đôi mắt quen thuộc của Vân Mạn Mạn, hắn ta cúi xuống thì thầm, giọng nói kích động run rẩy,
“Thật tốt quá, ta biết, ngươi là thiên tài tuyệt thế của Vân gia, sao có thể dễ dàng chết được, thật tốt quá.”
Nói xong, hắn ta ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe, trên mặt lộ vẻ vui mừng khôn xiết: “Mạn Mạn, thật tốt quá, thật tốt quá.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây