Vân Mạn Mạn nhướng mày: “Chàng cảm thấy ta sẽ bị ủy khuất sao? Hay là sẽ phụ ta?”
Mặc Bắc Uyên cười lắc đầu: “Cho dù là ta điên rồi, cũng không thể phụ nàng.”
Vân Mạn Mạn lười biếng dựa vào ghế dựa, trong mắt mang theo vài tia thờ ơ không chút để ý: “Ta cũng cho rằng chàng sẽ không, nhưng nếu mắt ta vụng về, ta sẽ…”
Mặc Bắc Uyên nhướng mày: “Giết ta?”
Vân Mạn Mạn không trả lời, mà đứng lên: “Đi thôi, đi xem Mạc Ưu, hôm nay có tỉnh lại hay không.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây