Mọi người một lần nữa nhìn về phía Vân Trạch Vũ: “Ngươi là đi làm lính hay là đi làm giặc cướp?”
Vân Trạch Vũ cứng cổ: “Lão tử đi lính, cái này cũng không phải của ta.”
Hoa Bất Hoàn nuốt một ngụm nước miếng, lặng lẽ giơ tay lên: “Hắc hắc, chào mọi người, ta là đại nhi tử của Vân phụ, Hoa Bất Hoàn, đây là kim nguyên bảo của ta.”
Vân Mạn Mạn nhịn cười nhìn về phía Diên Vĩ: “Đi thôi, chúng ta đi lấy bánh mì sủi cảo, mặc kệ bọn họ.”
Chờ dán xong câu đối và chữ Phúc, mọi người liền bắt đầu đốt pháo, mọi người vây quanh hai cái bàn lớn, bắt đầu ăn sủi cảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây