Thiếu niên với đôi mắt đỏ hoe đứng dậy, nhẹ nhàng ôm lấy mẫu thân. Đôi vai gầy của nàng đã che chở cho họ biết bao năm, giờ là lúc họ phải làm gì đó! Đôi mắt tím trong trẻo ánh lên sự kiên định, giọng nói mềm mỏng và dịu dàng, mang theo chút trẻ con:
“Mẫu thân, người hãy để chúng con hồ nháo một lần, được không?”
Chúng con không thể chịu đựng nỗi đau mất người. Nếu việc hồ nháo này có thể giúp gia đình ta mãi mãi bên nhau, dù ở đâu đi nữa, chúng con nguyện ý hết lòng mà làm!
Mặc Bắc Uyên nắm chặt chén trà, tay trắng bệch, mi mắt khẽ run. Hắn không nói với Mạn Mạn rằng, trong số những người hồ nháo này, còn có hắn.
Bọn trẻ không thể chịu đựng nỗi đau mất nàng. Vậy còn hắn?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây