Trong mắt Vân Mạn Mạn hiện rõ vẻ lo lắng nhưng sắc mặt nàng vẫn bình tĩnh như cũ. Nàng mau chóng lấy bình nước liên quả ra muốn đút cho cậu uống.
Vân Lâm chạy tới, thuốc cầm máu mau chóng được rắc vào miệng vết thương. Nước suối trong tay Vân Mạn Mạn dù có đút thế nào cũng không vào miệng
Nhìn miệng cậu ấy bị máu tươi lấp kín, Vân Mạn Mạn khẽ nhíu mày. Hàng lông mày của Vân Mạc nhíu chặt lộ rõ vẻ đau đớn nhưng sắc mặt lại giãn ra đầy sự yên tâm.
“Cuối cùng ta cũng bảo vệ được tỷ.”
“Ta không hối hận, ta, ta chỉ tiếc không thể...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây