Vừa nói xong, bóng dáng tái nhợt của Thịnh Chước Hàn đã xuất hiện, tràn ngập ý hận nhìn Vân Mạn Mạn. Nếu không phải tại nàng, bây giờ hắn ta đã sớm là Tây Thịnh Hoàng.
Vân Mạn Mạn đảo mắt nhìn về phía Thịnh Chước Hàn, khóe miệng nhẹ cong lên đầy trào phúng.
“Hóa ra ngươi ở chỗ này.”
Nàng vốn định lấy cổ mẫu ra trước, nhưng tìm khắp hoàng thành vẫn không tìm thấy được bóng dáng của Thịnh Chước Hàn, không ngờ hắn ta lại ở đây.
Nghĩ tới đây, đôi mắt sâu thẳm của Vân Mạn Mạn nhìn về phía Đại Tế Tư. Chẳng lẽ trong trang viên này còn có nơi thần bí nào?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây