“Tốt! Tốt! Tốt!” Giọng nói của Đông Tiêu hoàng không giấu được sự run rẩy, nhưng ánh mắt lại kiên định và ấm áp. Ông ấy mỉm cười đỡ hai người đứng dậy.
Đông Tiêu hoàng mỉm cười dịu dàng, tự tay giao ngọc tỉ và binh phù cho Mặc Bắc Uyên và Vân Mạn Mạn.
“Ta tin tưởng các con có thể làm được.”
Hai người cẩn thận nhận lấy ngọc tỉ và binh phù, lần trao nhận này không chỉ là trao nhận đơn thuần mà là giao phó trách nhiệm của hàng ngàn sinh linh trong thiên hạ cho họ.
Về sau, thiên hạ này sẽ không còn Đông Tiêu quốc, sẽ không còn Đông Tiêu hoàng, càng không còn hoàng tộc Tiêu thị nữa!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây