Hoa Bất Hoàn nhìn vẻ mặt bình tĩnh ôn hòa của Mặc Bắc Uyên, hơi nhướng mày rồi hít sâu, cười khẽ vài tiếng buông tay ra.
Đôi mắt cụp xuống đầy vẻ đau đớn và vui mừng.
Đau đớn mình còn chưa bắt đầu đã phải kết thúc, tình cảm này nhất định chôn sâu trong lòng.
Vui vì người mình yêu có khả năng tự khiến nàng hạnh phúc, người mình yêu có người yêu tốt hơn, ít nhất là phù hợp hơn mình.
Mà việc mình phải làm là.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây